Những buổi sáng sương lạnh

Mục Lục

Mấy ngày qua, Sài Gòn trời mưa mưa và se lạnh nên chắc chắn sẽ có sương khi ra đường vào sáng sớm. Và thế là bất giác tôi lại yêu thích những buổi sáng sương lạnh như vậy.

Những hình ảnh quen thuộc buổi sáng

Tôi thường thức dậy và tập thể dục thật sớm tại công viên, khi mà ánh đèn đường còn chưa tắt. Ánh sáng đèn chỉ nhạt dần trong ánh mai đang le lói ở đằng đông.

Nhìn từ xa, công viên như một khu rừng nhỏ chìm trong làn sương sớm. Các cây cao, vòm lá xum xuê được trồng thẳng tắp, lúc này nửa ẩn nửa hiện trong ánh đèn lẫn ánh sáng của mặt trời còn e ấp. Những chậu cây cảnh, bồn hoa dần dần hiện rõ trong màn sương.

Những hình ảnh này lại đưa tôi về những kí ức thời ấu thơ, nhà tôi trên núi nên vào đông hay có sương lạnh sáng sớm và thế là mẹ lại lặng lẽ chuẩn bị đồ ấm cho cả nhà. Ôi sự ấm áp đó đã lâu rồi tôi không có cảm nhận được khi bước lên Sài Gòn học đại học.

Những buổi sáng sương lạnh

Nhưng đôi khi hoài niệm cũng rất thú vị

Nhìn thấy sương, tôi yêu thích sự đẹp đẽ này. Sương tan để lại trên cỏ cây, hoa lá những giọt sương to, lấp lánh như hạt ngọc. Ngoài đường, tiếng xe cộ bắt đầu ồn ã, nhộn nhịp, ở bãi sân rộng trong công viên, các cô chú và những người cao tuổi đang tập thể dục. Một ngày mới bắt đầu thật thanh bình.

Giữa chốn đô thị phồn hoa, đông đúc, những buổi sáng sương lạnh lại cho tôi một cảm giác yên bình đến lạ thường và tôi trân quý từng khoảnh khắc đó. Một cảm giác yêu thương dâng ngập trong lòng. Tôi muốn nói với bạn rằng, sương đã giáng xuống hồn tôi một niềm yêu thật lạ kỳ và thật tha thiết…

Tags
Chia Sẻ
Share on facebook
Share on pinterest
Share on twitter
Share on email